Cập nhật: 16-07-2018 10:46:43 | Văn hóa Phật Giáo | Lượt xem: 667
Biết đâu là dại, biết đâu khôn.
Đã biết có khôn là có dại
Thì thà đừng dại cũng đừng khôn
Mong sao giữ tánh không khôn dại
Để bước ra ngoài chốn dại khôn.
Cuộc thế xoay vần khổ với vui
Biết sao hết khổ, biết sao vui?
Vui không biết đạo, vui rồi khổ
Khổ để giúp đời, khổ mới vui.
Nếu đặng tâm không thì chẳng khổ
Còn đời phiền não có gì vui
Thương đời mãi mắc trong vòng khổ
Hãy ráng mà tu để sống vui.
Thiên hạ đua nhau tính dại, khôn
Biết đâu là dại, biết đâu khôn?
Khôn trong tham dục, khôn rồi dại
Dại chốn tu hành. Dại hóa khôn.
(St)
Ý kiến phản hồi
Gửi Phản hồi